Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 16 tháng 10, 2010

TUỔI 25 VÀ NHỮNG ĐIỀU THÚ VỊ


Tuổi 25 (là cộng thêm cả tuổi mụ nữa mới được 25 đó, chứa thực ra mình vẫn ở tuổi 24 thôi). Tuổi 25 đến thật lặng lẽ nhưng cũng nhanh quá. Giật mình thảng thốt: "ôi, mình đã 25 tuổi rồi ư?". Chỉ còn 5 năm nữa là mình sẽ bước sang tuổi 30. Sao mà nhanh vậy nhỉ. Quay đi quay lại tự hỏi 25 tuổi mình đã làm được gì và chưa làm được gì?
25 tuổi - Được tốt nghiệp ngay trong đợt xét tốt nghiệp đầu tiên của khoa với tấm bằng loại khá (chỉ chút xíu nữa là tới loại giỏi rồi). Đợt xét này cả khoa hơn trăm con người mà chỉ có hơn 20 đứa được tốt nghiệp. Haha, mũi mình cũng to to thêm 1 tí rồi đây.

25 tuổi - Mình ra trường được 2 tháng, vừa chân ướt chân ráo ra trường mình đã có việc làm ngay tại Sài Gòn. Công việc đúng với chuyên môn mà mình đã được học ở trường Đại học. Trong khi đó bạn bè cùng khoa với mình chạy ngược chạy xuôi để tìm việc làm mà giờ này cũng chưa đâu vào đâu cả. Hic, thấy số mình cũng may mắn đấy chứ.

25 tuổi - Tự đứng được trên đôi chân của chính mình, không còn ăn bám bố mẹ nữa. Hehe, vui quá vì mình không còn là gánh nặng của bố mẹ, của mọi người trong gia đình. Tự lo cho cuộc sống của mình bằng chính đồng lương chân chính mà mình làm ra.

25 tuổi - Càng ngày càng biết làm dáng hơn, điệu đà hơn: Biết tự mình đi mua sắm quần áo, giày dép, mỹ phẩm. Biết tự tay trang điểm cho mình, biết chải chuốt sao cho mình mình đẹp hơn, duyên dáng hơn trong mắt mọi người.

25 tuổi - Mình biết rằng là con gái thì phải nữ tính và dịu dàng. Và mình cũng nhận được những lời khen như thế. Hic, nhưng mình tự thấy phải hoàn thiện mình nhiều hơn cả về ngoại hình lẫn nhân cách.

25 tuổi - Biết đồng cảm và chia sẻ nhiều hơn với những hoàn cảnh bất hạnh, những nỗi buồn, sự đau khổ của mọi người xung quanh. Biết hòa mình vào các việc làm từ thiện (như ủng hộ đồng bào lũ lụt).

25 tuổi - Vẫn phải xa nhà, xa bố mẹ, xa anh chị và xa 5 thằng cháu đáng yêu lúc nào cũng điện thoại chỉ để hỏi mỗi một câu: "Cô ơi, khi nào thì cô về nhà?"

25 tuổi - Chăm chỉ viết blog nhiều hơn. Cũng chỉ là để chia sẻ những tâm tư, tình cảm, những cảm nhận của mình về cuộc sống với mọi người xung quanh mà thôi.

25 tuổi - Chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Bạn bè xúm lại bảo đi làm rồi cố tìm lấy 1 anh nào đó để yêu đi không thì ế già trong thư viện mất. Bố mẹ, anh chị điện vào liên tục hỏi : đã yêu anh nào chưa? Rồi mấy đứa bạn thân lại hỏi như đang phỏng vấn: "Suốt 4 năm sinh viên mà không yêu ai, giờ có thấy hối hận không?" Haha, một câu hỏi hay quá. Hối hận ư? Không mình chẳng thấy hối hận gì cả, chỉ đôi lúc rảnh rỗi thì thấy chạnh lòng và buồn chút chút thôi. Nhưng những cảm giác đó cũng chỉ như gió thoảng qua thôi vì mục tiêu cao nhất của mình là học, học thật tốt để luôn nằm trong top ten của khoa, để luôn có tên trong danh sách được nhận học bổng, để ra trường có thể kiếm được việc làm tốt. Và bây giờ tất cả những điều đó mình đã đạt được. Vậy thì cớ gì mà phải hối hận chứ. 25 tuổi mình vẫn còn trẻ, đủ thời gian để kiếm được 1 hotboy mà, hehe không biết có mơ mộng quá không?

25 tuổi - Không có nhà (vẫn phải đi trọ), không có xe máy để đi làm (vẫn phải ngày ngày bắt 2 tuyến xe bus). Bạn bè nhiều đứa tuy chưa có việc làm, chưa cả tốt nghiệp nữa mà mua xe máy hết rồi. Hic, nhiều lúc thấy cũng tủi thân thật sao thấy mình giống như người vô sản vậy? Nhưng không sao, 25 tuổi mình còn trẻ, còn sức khỏe và cả trí tuệ để có thể tự mình mua những thứ đó cho mình.

25 tuổi - Ở Sài Gòn hơn 4 năm rồi mà vẫn chưa 1 lần được vào Suối Tiên (mặc dù mình trọ ngay cạnh đó), chưa một lần bước chân nhà hát, rạp chiếu phim, chưa biết đến New World... Thấy mình lạc lõng quá. Hình như mình vẫn chưa thể hòa nhập được với cuộc sống ồn ào, nhộn nhịp và cách sống phóng khoáng của con người nơi đây.

25 tuổi - Cũng biết rung động...đậy trước một ai đó, nhưng mình ngại (sợ người ta không thích mình) nên không dám nói ra.

25 tuổi - Gọi điện vào bố mẹ, các anh chị và bác vẫn dặn dò đủ thứ. Hình như trong mắt mọi người mình vẫn còn là 1 con bé ngây ngô (rất ngố nữa). Chính mình cũng thấy mình cần phải học hỏi nhiều hơn (đặc biệt là kinh nghiệm sống thực tế).

25 tuổi - Không còn nhớ quê, nhớ nhà như năm 1, 2, 3 nữa nhưng quê hương, gia đình lúc nào cũng chiếm 1 vị trí trang trọng trong trái tim mình. Mỗi lần nghe tin ở nhà có ai đó bị ốm đau là mình vô cùng lo lắng, thầm cầu nguyện cho mọi người được bình an. Và nghĩ rằng nếu như có thể mình sẽ chịu đựng hết những chuyện không may đó cho mọi người.

25 tuổi - Không biết ở lại Sài Gòn hay về quê nữa. Ở lại đây làm việc và sinh sống thì mình sẽ phải xa quê, xa gia đình mãi mãi. Còn về quê thì sẽ rất khó khăn để mình có thể tìm được việc làm đúng chuyên môn với thu nhập khá. Mẹ điện vào nói: "ở quê giờ cuộc sống khó khăn, xin việc cũng khó lắm con ạ. Nếu ở được thì cứ ở lại trong đó đi". Chị gái và anh rể cũng khuyên mình nên ở lại đây. Mình bật cười xót xa, vậy là mình sẽ xa quê và xa gia đình mãi mãi rồi.

25 tuổi - Huhu, đã 25 tuổi rồi ư? Sắp già đến nơi rồi. Vậy mà vẫn lang thang, lặng lẽ, đơn độc đi về một mình. Đôi lúc cũng thấy lo và thấy buồn nhưng không sao vì người ta nói 30 tuổi vẫn còn xuân mà. Con người cũng có duyên có số cả và mình tin vào điều đó, chắc 1 nửa của mình còn đang ở đâu đó trong hơn 80 triệu người thôi. Hehe, tự an ủi mình vậy.

25 tuổi - Còn phải cố gắng nhiều lắm, không phải như vậy là đã đầy đủ, đã thấy mình giỏi đâu. Phải không ngừng rèn luyện và học tập. Học ở đây là học trong cuộc sống: học các kinh nghiệm sống, học cách đối nhân xử thế với mọi người xung quanh... vì mình vẫn chỉ là 1 con bé vừa mới rời ghế nhà trường, chưa va chạm nhiều với thực tế cuộc, chưa hiểu hết những khắc nghiệt, cay đắng của cuộc đời. Rèn luyện ở đây là rèn luyện nhân cách, nhân phẩm của bản thân mình để có thể biết yêu thương mọi người nhiều hơn, sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng.

25 tuổi - Ừ vậy là đã bước sang tuổi 25 được nửa tháng rồi. Thấy nhanh thật. Chẳng mấy chốc tuổi 30 ầm ập kéo đến. Huhu, sắp gìa tới nơi rồi đó.

25 tuổi - Tuy vậy thôi nhưng vẫn còn trẻ trung, nhí nhảnh yêu đời lắm vì mình biết cái già về tâm hồn còn đáng sợ hơn cái già về tuổi tác rất nhiều.

25 tuổi - Cười thật tươi đón nhận tuổi 25.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét