Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

HÀ TĨNH MÌNH THƯƠNG

"Với Hà Tĩnh mình răng mà thương mà nhớ.
Khi tôi ấu thơ gió bụi cát bay lẫn trong sữa thơm mẹ nuôi tôi lớn.
Ơi Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ, trời chang chang nắng ai quàng áo tơi.
Cho ta thương nhau mồ hôi chát mặn, cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn.
Đứt ruột nhớ mong".
Dù chỉ đi qua Hà Tĩnh chứ chưa một lần được dừng chân lại nơi đây nhưng từ hồi còn bé những câu hát về Hà Tĩnh đã in sâu trong tâm trí tôi. Trong trí tưởng tượng non nớt của mình, Hà Tĩnh trong tôi là một vùng quê yên bình với những cánh đồng lúa mênh mông, với những dồng sông trong vắt, những triền đê, những bãi cát dài chói chang nắng, những ngọn gió Lào... và cả những người dân quê hiền lành, chất phác mà rất hiếu khách.
Tới bây giờ khi tôi đã trưởng thành, được đi tới những vùng đất khác nhau, được tiếp xúc với rất nhiều người từ khắp mọi miền của đất nước thì tôi nhận thấy rằng những tưởng tượng của mình về Hà Tĩnh không hề sai.
Và hôm nay khi phải chứng kiến cảnh nhân dân Hà Tĩnh, cũng như các tỉnh miền Trung khác vật lộn trong cơn lũ dữ lòng tôi lại trào dâng một nỗi niềm xót xa. Dường như thời tiết không hề ưu ái cho người dân nơi đây. Không năm nào Hà Tĩnh lại không bị thiệt hại nặng nề bởi bão lũ, thiệt hại về vật chất và đau đớn hơn cả là thiệt hại về con người.
Mấy ngày vừa qua Hà Tĩnh là một trong những tỉnh bị thiệt hại nặng nề nhất, nước lũ bao trùm khắp mọi nơi, ngập trắng cả cánh đồng, nhấn chìm cả những ngôi nhà. Những giọt nước mắt lăn dài trên má của người dân Hà Tĩnh, họ không chỉ đau đớn vì lũ lụt tàn phá nhà cửa, ruộng vườn mà đau đớn hơn cả là nước lũ đã cướp đi những người thân yêu cảu họ. Tại sao thiên nhiên lại khắc nghiệt đến như vậy. Nhìn hình ảnh những ông bố, bà mẹ ngất lên ngất xuống vì nỗi đau mất con. Người vợ bế con ngồi trông quan tài chồng (vì lũ lụt mà chưa đưa tang được), tôi không cầm được nước mắt.
Giờ này khi tôi đang ở một nơi yên bình thì biết bao người dân Hà Tĩnh (cũng như nhân dân các tỉnh miền Trung) đang phải gồng mình chống chọi với lũ lụt. Với tinh thần "tương thân tương ái", "lá lành đùm lá rách" tôi hy vọng rằng nhân dân cả nước hãy chung tay giúp đỡ để người dân các tình miền Trung vượt qua lúc khó khăn này.
Hà Tĩnh ơi cố gắng lên nhé. Trái tim của nhân dân cả nước luôn luôn hướng về Hà Tĩnh và cầu mong cho người dân Hà Tĩnh sẽ nhanh chóng ổn định cuộc sống. Xin gửi tới nơi đây lời cảm thông sâu sắc nhất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét